Tết năm nay, kinh tế khó khăn, dân tình chua chát chia sẻ khẩu hiểu “Tết con rồng, thưởng 0 đồng” rồi an ủi nhau. Vậy mà, không ngờ câu khẩu hiệu đó lại vận vào tôi, mọi người ạ. Nhân dịp này, tôi muốn chia sẻ câu chuyện về phần thưởng Tết của nhà tôi trong năm nay.
Tôi làm việc tại một công ty sản xuất gạch men ở trung tâm thành phố. Cả năm làm việc vất vả, nhân viên chúng tôi chỉ mong nhận được khoản thưởng Tết “ra tấm ra món” để còn về mua sắm đồ đạc biếu Tết bố mẹ, mua cho con manh áo mới, Tết đến đỡ xấu hổ với bạn bè. Vậy mà, 2 tuần trước Tết, tôi với chị em nhận tin sốc khi công ty quyết định thưởng Tết bằng sản phẩm gạch men của công ty.
Sếp tôi nói: “Công ty đang gặp khó khăn, doanh số không tốt nên quyết định thưởng Tết bằng sản phẩm gạch men. Mỗi nhân viên sẽ được nhận 6 thùng, với giá trung bình. Có thông báo chi tiết rồi.“
Nghe xong, tôi sốc ngã ngửa. Giá mà được thưởng gì đó khác, tôi mang về về quê bán hoặc vận chuyển dễ dàng. Nhưng với sản phẩm gạch men, tôi dùng không được, bán cũng không xong. Tôi thử rao bán trên mạng mà Tết đến, ai đi mua gạch men lát sàn làm gì. Công ty “thưởng khó”, làm nhân viên chúng tôi nhận thưởng cũng còng lưng, chảy nước mắt.
Tôi khóc không thành tiếng vì được thưởng Tết 6 thùng gạch men.
Tôi bảo các chị em cùng làm, giá mà sếp thưởng tiền, ít thôi cũng được, còn có cái mà tiêu. Cực chẳng đã, tôi đành phải gửi nhờ gạch ở công ty và không nhận được bất kỳ khoản thưởng nào khi về quê ăn Tết.
Chưa hết “sốc” với những khoản thưởng kỳ cục của công ty tôi. Tôi còn buồn hơn vì khoản thưởng của chồng. Đó là công ty anh tặng mỗi nhân viên một voucher du lịch Mộc Châu, 2 ngày 1 đêm cho hai người.
Có lẽ, đối với nhiều người, đi du lịch trong ngày Tết là niềm vui nhưng với vợ chồng tôi, ngày Tết, về quê đón Tết cùng gia đình là quy tắc bất di bất dịch. Đối với chồng tôi, dù có trời long đất lở, anh vẫn phải về quê, làm sao tôi có thể rủ anh đi du lịch đây? Vậy là chồng tôi cũng chẳng có khoản thưởng Tết nào nữa. Tôi đành lấy tiền tiết kiệm, mua sắm, đưa Tết kiệm kiệm cho qua một cái Tết nghèo.
Cuối cùng, mùng 1 Tết cũng đến, mọi thứ đã chuẩn bị đầy đủ. Tôi gần như quên mất về câu chuyện thưởng Tết kỳ cục của vợ chồng tôi. nhưng mẹ chồng lại nhắc lại nó, khiến cả nhà cười ra nước mắt.
Mẹ chồng tôi lì xì 2 cháu 4 bịch bỉm!
Bố chồng tôi, với tư cách là con trưởng, đã quyết định tổ chức buổi chúc Tết từ đầu mùng 1. Các chú, cô, bác, chú bác, và những đứa cháu họ đều tập trung vui vẻ. Như thường lệ, mẹ chồng gọi lũ trẻ con ra xếp hàng, trong đó có hai đứa con gái của tôi 3 và 5 tuổi. Bà chúc Tết cho lũ nhóc và phát cho mỗi đứa hai bịch bỉm mừng tuổi.
2 đứa con hí hửng khi nhận được quà độc lạ nhưng mỗi con có một phản ứng khác nhau. Đứa lớn khẳng định mình không còn sử dụng bỉm, chỉ mong được nhận tiền. Còn đứa bé, tha lôi lếch thếch mãi chẳng nổi một bịch. Chuyện thật mà như đùa lại diễn ra trước mắt cả nhà tôi! Quả thực, món lì xì độc lạ của mẹ chồng làm tôi không biết phải làm sao. Không biết tôi nên góp ý thế nào để bà không còn lì xì các con tôi theo kiểu kỳ cục như vậy nữa. Nhờ mọi người tư vấn ạ!
T.B(Hà Nam)