Cách đây gần 40 năm, bà Nguyễn Cẩm Hồng (59 tuổi, Đồng Tháp) quen biết với ông Phạm Văn Lãnh (60 tuổi) qua mai mối. Vài lần đi ngang qua nhà nhau, mẹ ruột ông Lãnh thấy con gái bà hàng xóm đẹp người, đẹp nết liền buông lời hỏi: “Em đi qua đây hoài thấy con gái chị, chị có định gả không? Nếu gả thì em cưới cho con của em”.
Đáp lại, mẹ bà Hồng cũng nhiệt tình tác thành cho đôi trẻ. Từng được mai mối nhiều lần nhưng không có duyên, bà Hồng ưng thuận khi gặp được ông Lãnh. Chỉ 20 ngày sau đó, cả hai tổ chức một đám cưới nho nhỏ, chính thức nên vợ nên chồng. Vào thời điểm mới kết hôn, ông Lãnh đi dạy học cách nhà 50km. Bà Hồng ngày đêm lủi thủi một mình, phải chịu thêm cảnh làm dâu hà khắc vì ba mẹ chồng khó tính.
Ngày sinh con gái đầu lòng, ông Lãnh được chuyển về công tác gần nhà. Còn bà Hồng hạnh phúc vì nghĩ cả hai dù nghèo nhưng vẫn có nhau. Tuy vậy, chính quãng thời gian đó, bà phát hiện chồng cặp kè với người yêu cũ. Dù vợ nói thế nào, ông Lãnh vẫn “ngựa quen đường cũ”, tìm mọi cách liên lạc lại với nhân tình. Người ấy mối tình đầu, từng học với ông từ năm lớp 7 đến lớp 12, sau này mỗi người một nơi nên chia xa. Đắm đuối bên nhân tình, ông Lãnh lấy cớ bỏ nhà đi, vài ngày mới về.
Bà Hồng biết không thể níu kéo chồng nên chấp nhận số phận. Hơn 10 năm, một mình bà gồng gánh nuôi 3 con gái khôn lớn bằng đủ nghề, từ bán nước đá ở cổng trường, làm ruộng… Chịu đựng cảnh chồng ngoại tình, bà hết tình cảm, đốt hết ảnh cưới chụp với người đàn ông ấy.
Bẵng đi khoảng thời gian dài, bà Hồng không còn hy vọng gì nữa, tình cảm đã nguội lạnh, ông Lãnh bỗng đột ngột quay về, cầu xin vợ tha thứ. “Ông nói với tôi, giờ đi đâu cũng không bằng em, đừng giận anh nữa nhé. Thực lòng tôi vẫn giận lắm. Tôi khuyên với mấy đứa em, nếu mình chịu đựng được thì cố gắng một thời gian, người ta vẫn quay đầu về. Còn nếu không hãy chia tay, đừng để đau khổ kéo dài”, bà Hồng nói.
Vì thương con, thương cháu, bà Hồng chấp nhận cho chồng thêm một cơ hội. Ngày tháng về sau, ông Lãnh dành hết tình cảm cho vợ con. Ở tuổi 60, người đàn ông hối hận, dằn vặt. Ông nhận ra giờ đã có con, có cháu, bản thân phải sống sao để không hổ thẹn. Ông mong cùng vợ xây dựng lại tổ ấm, sống hạnh phúc về sau.
Sau cùng, thầy giáo Đồng Tháp nhắn nhủ với vợ: “Anh đã làm khổ em mười mấy năm qua. Giờ mình quay lại, lo cho các con các cháu vì đã lớn tuổi, gia đình chúng ta hàn gắn, xây đắp hạnh phúc. Mong rằng em tha lỗi cho anh”.
Khánh An