Càng bước đi, bạn càng thấy mình cần ở bên những người ấm áp
Có người từng nói: “Trong cuộc sống luôn có một chút duyên phận, trải qua năm tháng đằng đẵng vẫn không rời xa. Khi bạn thất vọng, sẽ vì bạn mà giúp đỡ, an ủi. Khi bạn chìm trong u tối, sẽ cùng bạn vượt qua sự cô đơn.”
Ví như cuộc gặp gỡ dịu dàng của thiền sư và tên ăn trộm giữa biển người mênh mông. Vào một buổi tối nọ, khi đang tu hành trong núi, nhân lúc trăng sáng, vị thiền sư đi dạo về căn nhà cỏ của mình, lại thấy một tên ăn trộm đang ở trong nhà. Ông sợ làm kinh động đến tên trộm nên cứ đứng ở cửa để chờ anh ta.
Tên trộm không tìm được thứ gì có giá trị, lúc quay ra ngoài cửa định đi về thì gặp vị thiền sư. Ngay lúc tên trộm đang hoảng hốt thì thiền sư nói: “Anh vượt đường núi thật xa để đến thăm ta, không thể để anh tay không trở về được!”. Nói xong thiền sư liền cởi chiếc áo khoác của mình ra và nói: “Ban đêm lạnh, anh khoác chiếc áo này vào mà đi”. Thiền sư khoác áo cho tên trộm. Tên trộm không biết làm sao, cứ thế cúi đầu bỏ chạy. Thiền sư nhìn theo tên trộm, cảm khái nói: “Thật là đáng thương, chỉ mong ta có thể đưa cho anh một vầng trăng sáng!”. Sáng hôm sau, ánh mặt trời ấm áp chiếu lên căn nhà lá đơn sơ, ông mở cửa ra thì nhìn thấy chiếc áo khoác mà tên trộm mặc đêm qua đã xếp ngay ngắn ở trước cửa. Thiền sư vui mừng nói: “Cuối cùng cũng gửi cho anh ta được một vầng trăng sáng…”
Nhà văn Lâm Tịch từng nói rằng: “Chúng ta đều là người đi đường trong đêm tuyết lạnh, con người gặp gỡ và trao nhau sự ấm áp, nhờ vậy mà làm tan chảy được những bông tuyết trên đầu và vai. Khi thiện lương gặp được thiện lương, bạn cũng sẽ tin rằng, từ nay về sau, nhất định phải trở thành một người thiện lành.Một người như vậy thật đáng cho chúng ta biết ơn và trân trọng cả đời. Chính họ đã dùng sự chân thành và thiện lương để giúp chúng ta trở thành một người ấm áp, để cho tâm linh chúng ta tràn đầy ánh dương”.
Đời người như dòng nước chảy xiết, nếu không có đá ngầm, thì làm sao có được sóng nước mỹ lệ
Trên chặng đường trưởng thành, không ai là cứ mãi thuận buồm xuôi gió. Nếu có ai đó giúp đỡ bạn, tất nhiên cũng sẽ có người làm tổn thương bạn. Cả cuộc đời này, dù là hữu ý hay vô ý thì chúng ta luôn luôn không ngừng tu luyện chính mình.
Những người làm tổn thương bạn thật chất là đang giúp đỡ bạn. Mỗi giọt nước mắt sẽ đi kèm với sự tỉnh ngộ. Mỗi lần đau khổ lại giúp bạn trưởng thành hơn. Mưa gió trên đường đời không phải là để bạn lùi bước, mà để cho bạn học được cách tự mình cầm ô. Sự lừa dối không phải để cho bạn lãnh đạm với cuộc đời, mà để cho bạn nhìn rõ thế giới này. Nếu những thử thách không thể làm cho bạn gục ngã thì bạn sẽ ngày càng mạnh mẽ hơn. Những tổn thương sẽ làm cho trải nghiệm của bạn phong phú hơn, hoàn thiện cuộc đời của bạn.
Có người nói: “Nếu bầu trời không đủ tối thì những ngôi sao sẽ không thể tỏa sáng rực rỡ”. Vậy nên, hãy cảm ơn những người đã lừa dối bạn, bởi người đấy đã làm tăng trí tuệ cho bạn. Hãy trân trọng những người đã coi thường bạn, bởi vì họ đã tăng thêm động lực cho bạn. Hãy biết ơn những người đã hãm hại bạn, bởi vì họ đã rèn giũa nhân cách cho bạn.
Không có cuộc gặp gỡ nào trên đời là vô duyên vô cớ. Người yêu thương bạn sẽ cho bạn sự ấm áp và sức mạnh. Và người làm tổn thương bạn sẽ cho bạn kinh nghiệm và sự kiên cường.
Đông Miên (Tổng hợp)/ Tham khảo Vision Times
Ảnh: Sưu tầm