Một nhà thơ Trung Quốc đã nói: “Tôi đã chứng kiến mọi thăng trầm trên thế giới và tôi chưa bao giờ tự thấy mình nghèo hay giàu”.
Một người khi đã trải qua đủ biến cố, vấp ngã, nhìn lại cuộc đời mình sẽ thấy phú quý như mây bay, nghèo khó chỉ là trải nghiệm, có rất ít thứ thuộc về mình.
Lão Tử cũng có câu: “Cuộc đời có ba điều quý báu, hãy biết giữ gìn và bảo vệ; thứ nhất là lòng nhân ái, thứ hai là tính cần kiệm và thứ ba là không dám tự nhận giỏi nhất thiên hạ”.
Từ lời dạy của cổ nhân, suy ngẫm đến cuộc sống hiện nay có thể thấy con người vẫn cho rằng sống cả đời nếu không theo đuổi giàu có, vinh hoa phú quý thì theo đuổi điều gì? Ai chẳng muốn có một cuộc sống sung túc, dư dả, ăn sung mặc sướng chẳng phải lo nghĩ, chạy ăn từng bữa. Điều này thật tầm thường.
Tiền tài, vàng bạc, vật chất không phải là thước đo sự giàu có của con người. Chỉ khi làm được 3 điều này mới thực sự là người giàu có đáng ngưỡng mộ.
Có quê hương để con cháu trở về
Trong chúng ta có không ít người ngày bé chỉ muốn lớn thật nhanh để rời quê, lên thành phố lập nghiệp. Thậm chí có người còn muốn thoát ly khỏi quê hương, cho rằng đó là nơi cơ hàn, nghèo đói, không có tương lai. Suy cho cùng làm việc ở thành phố thu nhập cao gấp 5, 6 lần so với làm nông nghiệp nhưng chúng ta đừng quên rằng tổ tiên chúng ta đã đốt rẫy làm nương, đấu tranh với giặc ngoại xâm để giữ lại đất đai cho đời sau. Giờ đây chúng ta sống trong hòa bình nên trở về quê hương là điều phải nhớ.
Rất nhiều người bị mất đất quê, được sống trong những tòa nhà cao tầng, được tiền đền bù thiệt hại nhưng rồi có bao nhiêu tiền cũng tiêu hết, đến đời con cháu chẳng còn nơi gọi là quê hương. Vì thế nếu bạn vẫn đất ở quê hãy trân trọng và gìn giữ nó bởi mảnh đất này không chỉ nuôi dưỡng sự sống mà còn nuôi dưỡng trái tim hoài niệm.
Một người vợ “xấu người đẹp nết”
Trong lịch sử Trung Quốc có 4 mỹ nhân đẹp nổi tiếng, nghiêng nước nghiêng thành nhưng tìm hiểu kỹ chúng ta sẽ thấy cả 4 người đẹp đều có kết thúc bi thảm.
Trong khi đó “Tứ đại xú nữ” gồm Mô Mẫu, Chung Vô Diệm, Mạnh Quang, Nguyễn Thị dù có vẻ ngoài xấu xí nhưng nhờ tài đức vẫn có được hôn nhân viên mãn.
Mạnh Quang là người xấu xí, dáng người to béo, da ngăm đen nhưng lại lọt vào “mắt xanh” của Lương Hồng – một người nổi danh trí tuệ được bao tiểu thư yêu mến.
Sử xưa kể rằng mỗi lần Lương Hồng đi làm về, Mạnh Quang đều dâng mâm cơm lên cao tới ngang mày để thể hiện lòng tôn kính với chồng. Về sau vợ chồng bà đã lên núi ở ẩn, sống cuộc sống thanh bần mà hạnh phúc.
Chung Vô Diệm là cô gái có vẻ ngoài xấu xí nhưng tài giỏi, quan tâm đến việc quốc sự. Bà từng một mình tìm đến Tề Tuyên Vương chủ trương “giải tán tiệc tùng, dẹp bỏ bọn xu nịnh, chọn binh mã, quản lý quốc khố”.
Sau khi Tề Tuyên Vương nghe xong lấy làm cảm động, triệu bà về cung lập là chánh hậu. Nhờ sự giúp đỡ của Chung Vô Diệm mà nước Tề ngày càng hùng mạnh. Bà cũng được triều đình trân trọng và tôn kính.
Thế mới nói vợ chồng ở bên nhau đừng đánh giá con người qua vẻ bề ngoài. Người xưa vẫn có câu: “Sắc đẹp không thể ăn được”, ý chỉ vẻ đẹp bề ngoài chỉ là điểm xuyết qua, cuộc sống thực tế cần những nhu cầu thiết, cần tài hơn sắc.
Nếu trong nhà có một người ngoại hình trung bình nhưng học vấn cao chắc chắn gia đình đó rất giàu có.
Điều thứ nhất những người này ít gây tranh cãi, họ tự biết lượng sức mình, không khoe khoang mà sống khiêm tốn từ nhỏ.
Thứ 2 người không có ngoại hình thường sống thiên về cảm xúc, chung thủy. Tình yêu ổn định sẽ giúp gia đình hòa thuận hơn,.
Thứ 3 đây thường là người chăm chỉ, cần cù, không nề hà nặng nhẹ, không phải tiểu thư hay công tử nhà giàu mà chê bai, lười biếng.
Biết tiết kiệm, tích trữ lương thực gia đình sẽ ấm no
Vào thời Xuân Thu, thừa tướng nước Tề nói: “Cầm ba đồng tiền cũng không ấm no, các vua xưa thường canh giữ tài sản, cai quản người dân, bình thiên hạ”. Để có được thiên hạ không phải đi chiếm đoạt tiền bạc, của cải của nước khác mà phải nắm bắt được chân lý “thức ăn là điều quan trọng nhất của con người”.
Chính vì thế để kiểm soát nước Lỗ, nước Tề đã mua quần áo của nước Lỗ với giá cao. Khi người dân nước Lỗ từ bỏ việc trồng ngũ cốc để chuyển sang may mặc, nước Tề bỗng nhiên ngừng bán lương thực cho nước Lỗ. Từ đó nước Lỗ phải phục tùng để được cung cấp lương thực, đảm bảo cuộc sống cho người dân.
Bạn hãy ngẫm xem, lúc đói chúng ta vẫn luôn cáu kỉnh, khó chịu, chân tay bủn rủn không còn sức để làm việc. Chính vì vậy nên nhớ lương thực là điều cốt yếu, hãy biết sống tiết kiệm, tích trữ lương thực để đảm bảo cuộc sống yên ấm.
Lam Giang (Tổng hợp)
Ảnh: Sưu tầm