Con người không sợ mệt mỏi về thể xác mà sợ kiệt quệ về tinh thần
Khi cơ thể mệt mỏi, chúng ta có thể thư giãn bằng cách lên giường ngủ một giấc thật ngon. Nhưng nếu tinh thần mệt mỏi thì phải làm sao để lấy lại năng lượng? Mỗi ngày trôi qua là mỗi ngày áp lực tăng lên, có những cảm giác không thể nói thành lời, có những nỗi đau chẳng thể buông bỏ và quên đi. Dần dần chúng ta học được cách che giấu tâm tư, học cách cất đi những nỗi niềm khó tả, đeo lên chiếc mặt nạ tươi cười và tỏ vẻ bản thân vẫn sống tốt.
Chúng ta kìm nén những ấm ức, cất giấu những cảm xúc không biết chia sẻ cùng ai. Chúng ta tìm đến rượu bia như một cách để giải tỏa tâm trạng, nhưng cuối cùng khi trở lại căn nhà vắng ta lại phải đối mặt với vô số vấn đề chưa được giải quyết.
Haruki Murakami từng viết: “Làm gì có ai thích cô đơn, chỉ là không thích thất vọng mà thôi.” Không ai muốn đóng cửa trái tim và trốn vào góc phòng một mình cả, nhưng trở thành một phần của đám đông mà không được thấu hiểu, sẻ chia, quan tâm, thì dù quen biết bao nhiêu người bạn vẫn sẽ cảm thấy cô đơn mà thôi.
Chúng ta không mạnh mẽ như bản thân vẫn tưởng
Không ai trên đời sở hữu trái tim không biết tổn thương. Lúc tâm trạng tụt dốc, bất kỳ ai cũng cần một lời an ủi, dù chỉ là một câu “Bạn đã làm rất tốt” cũng đã đủ để giúp xốc lại tinh thần. Ai cũng cần một bờ vai để tựa vào khi bị tổn thương.
Một người dù bản lĩnh đến đâu cũng sẽ có lúc mệt mỏi muốn gục ngã. Mọi thứ đều chỉ có thể tự gánh vác, khi trái tim tan vỡ cũng chỉ biết một mình tự nhặt lại từng mảnh một. Chúng ta đều là những con nhím, khao khát hơi ấm và sợ bị tổn thương, chúng ta xù gai nhọn để tự bảo vệ bản thân trước những người có ý đồ tiếp cận.
Tôi đã từng mong đợi một người như thế sẽ đến bên tôi, người sẽ lấy đi những muộn phiền và xua tan bóng tối trong lòng tôi. Ở trước người ấy tôi có thể là chính mình, có thể tự do bộc lộ cảm xúc và không cần lo lắng những chuyện vụn vặt trong cuộc sống. Tôi không mong muốn gì nhiều, chỉ cần một ánh mắt thấu hiểu, một cái ôm thật chặt lúc tôi yếu đuối và một tấm lưng sẽ đỡ tôi khi tôi sắp sửa gục ngã trước cuộc đời. Thế nhưng thời gian cứ trôi đi từng ngày và tôi vẫn không chờ được người ấy xuất hiện.
Con người là những cá thể cô đơn. Suy cho cùng, con đường mà chúng ta đi chỉ có thể dựa vào chính bản thân mình. Có một số chuyện không cần quá coi trọng, có một số người không cần quá bận tâm. Người đã từng lừa dối bạn một lần, đừng để anh ta lừa dối bạn thêm lần nữa. Hãy đối xử chân thành với bản thân, đó là người duy nhất sẽ không phản bội bạn.
Cuộc đời nói khó thì khó, nói dễ cũng dễ. Có những chuyện giống như ăn uống vậy, no sáu bảy phần là đã đủ, vậy nên đừng cố ép bản thân, khi cảm thấy không thể níu kéo và cứu vãn, hãy cho phép bản thân một phút yếu đuối và rồi mạnh dạn buông tay và tiếp tục cuộc hành trình của mình.
Vui thì cười mà buồn thì cứ khóc, bạn không cần phải giả vờ tỏ ra mạnh mẽ, bởi đã là con người thì ai cũng sẽ có lúc mệt mỏi muốn buông xuôi.
Nếu cảm thấy mệt mỏi quá thì dừng lại nghỉ ngơi, nếu cảm thấy không có ai yêu bản thân thì bạn có thể tự yêu lấy chính mình. Hạnh phúc không do ai ban cho mà nằm trong bàn tay bạn.
Vivian (Tổng hợp)/ Theo Baijiahao
Ảnh: Sưu tầm