2 mẩu chuyện nhỏ về sự chấp nhận: Bạn thấy mình trong ai?
Con đường xấu
Một anh chàng đang lái xe đường dài. Khi xe băng qua con đường cao tốc bằng phẳng, chàng ta vui vẻ huýt sáo. Đi hết đường cao tốc, xe phải rẽ sang một chặng nhiều sỏi đá và chật hẹp với nhiều khúc cua khó lái. Đấm vào vô lăng, anh chàng bực dọc: “Đây mà cũng gọi là đường à? Đường thế này làm sao mà lái được!”. Có một điều anh ta không biết, đó là chặng đường xóc ấy lại dẫn lối tới một đại lộ rất đẹp về sau.
Nếu chối từ đoạn đường xấu đầy sỏi đá, người lái xe cũng đã từ chối luôn cơ hội bước tới con đường êm ái nhiều cỏ hoa.
Người được chọn
Tại một ngôi trường tiểu học nọ sắp diễn ra một buổi văn nghệ do chính các học sinh trong trường biểu diễn. Các lớp tổ chức một cuộc thi để tuyển chọn những học sinh có khả năng đóng kịch và biểu diễn trước toàn trường. Cậu bé nọ tập luyện rất chăm chỉ trước gương mỗi ngày với mong muốn có thể diễn một vai, dù chỉ là vai phụ. Hiểu rằng con trai mình vốn không có khiếu đóng kịch, nhưng mẹ cậu vẫn luôn động viên và ủng hộ con.
Buổi tuyển chọn kết thúc, cậu bé chạy ra cổng trường đến bên mẹ, reo lên mừng rỡ:
– Mẹ ơi, con là người được chọn! Mẹ đoán xem con được chọn trở thành ai nào!
Không thể chờ đợi thêm, cậu vội nói trong ánh mắt hấp háy niềm vui sướng:
– Cô chọn con làm người vỗ tay và reo hò mẹ ạ!
Đôi mắt người mẹ trẻ long lanh xúc động. Sự ngây thơ hồn nhiên của con trẻ khiến chị không khỏi bất ngờ. Nếu là chị, chị sẽ rất buồn vì sau bao nhiêu cố gắng, mình vẫn không đạt được ước mơ. Nhưng con trai chị thì khác, cậu bé đã vô tình dạy cho chị một bài học về sự chấp nhận.
Đôi lúc trong cuộc sống dù đã nỗ lực biết chừng nào, chúng ta vẫn không đạt được điều mình mong mỏi. Đó có thể là bởi, sự mong đợi đôi khi đã vượt quá khả năng của mỗi người. Nhưng chúng ta vẫn có hai lựa chọn. Một là buồn bã thất vọng và chán chường, hai là chấp nhận mình trở thành “người vỗ tay và reo hò” và vui vẻ.
Tâm mong cầu nhiều dễ sinh đau khổ: Có một thứ hạnh phúc gọi là “không đặt nặng kỳ vọng”
Trên thế gian, có tám điều khiến con người ta phải bận lòng khổ tâm: hạnh phúc và đau khổ, được và mất, khen và chê, vinh và nhục. Tất cả chính là các cặp lưỡng nguyên, không thể tồn tại độc nhất mà luôn hiện diện song hành. Ở đời ai cũng muốn được thành công, viên mãn, được khen ngợi, nhưng hầu như lại thường quên mất những gì đi kèm sau nó. Muốn biết thế nào là hạnh phúc thực sự, trước hết, phải thấm mùi vị của giọt nước mắt khổ đau. Muốn nhận được lời tán dương, phải biết tiếp thu những lời phê bình. Cũng giống như người lái xe trong câu chuyện đầu tiên, muốn tới được đoạn đường đẹp thì anh ta buộc phải bước qua chặng đường khúc khuỷu.
Có rất nhiều người trẻ ngày nay ngần ngại chuyện yêu đương vì sợ bị tổn thương nếu mở lòng. Họ từ chối hôn nhân bởi họ sợ đủ thứ chuyện: Chuyện mẹ chồng nàng dâu, chuyện người thứ ba xen vào, sợ kết cục ly hôn như báo chí vẫn đưa tin mỗi ngày. Lại có những người không dám làm chỉ vì sợ thất bại, không dám tiến tới vì sợ không được như kỳ vọng… Dường như, nỗi niềm chung của tất cả những trường hợp ấy chính là sự kỳ vọng mọi thứ phải tròn vẹn và từ chối chấp nhận những điều bất như ý.
Nhưng đã bao giờ bạn tự đặt câu hỏi rằng: “Nếu như điều tồi tệ đó xảy ra thì sao?”. Thì chúng ta sẽ đau khổ. Nhưng chẳng lẽ chỉ vì “sợ chết mà không dám sống”, chỉ vì sợ phải đau khổ trong tương lai mà chúng ta lại lựa chọn đau khổ luôn từ bây giờ?
Việc thất bại, tổn thương, chia tay, phải làm lại từ đầu… là những điều có khả năng xảy ra với bất cứ ai, ngay cả với những người đang thành công hay hạnh phúc nhất. Không ai hoàn toàn tránh được đau khổ và những điều không như mong đợi trong cuộc sống. Điều bạn có thể làm là chuẩn bị một tâm thế vững vàng để đối diện với tương lai. Nếu chuyện tình tan vỡ, bạn vẫn có thể bắt đầu lại. Nếu dự án này thất bại, bạn vẫn có thể vực lại mọi thứ từ đầu. Nhớ nhé, mỗi chúng ta luôn có quyền lựa chọn!
Hạnh phúc tưởng “cao siêu” nhưng thật ra rất giản đơn, nó có thể đến từ thái độ “không mong cầu” khi bạn cho phép những điều không như ý được xảy đến. Khi cho bản thân cơ hội tiến tới với những điều mình muốn với tâm thế chấp nhận, rằng mọi thứ sẽ luôn biến động, rằng sẽ có những thứ nằm ngoài mong muốn có thể xảy đến, rằng tôi có thể sẽ buồn, sẽ thất vọng,… khi đó bạn mới là người hạnh phúc thực sự.
Biết chấp nhận rằng mọi thứ sẽ diễn ra theo những cách không như mong đợi, cuộc sống này sẽ dễ chịu hơn rất nhiều.
4 lời nhắn nhủ tới bạn những khi mọi chuyện diễn ra không như mong đợi
Lo âu và than thở không giải quyết được vấn đề
Khi đối diện một điều bất như ý, than thở không giúp bạn thay đổi được kết quả mà chỉ khiến tinh thần thêm bi quan, sụt dốc. Nếu hôm nay không phải là một ngày đẹp trời, hãy cho phép mình được tan làm sớm hơn một chút, để nghỉ ngơi và làm điều mình thích – như một cách giúp bạn nạp lại năng lượng. Gặp một chút khó khăn không có nghĩa là bầu trời sụp đổ, rồi mọi chuyện sẽ qua nhanh thôi!
Thử thách xuất hiện chính là một cơ hội để bạn phát triển hơn
Có câu nói rằng, vũ trụ đã sắp xếp, an bài những thử thách với độ khó tuỳ thuộc vào khả năng và sức mạnh của từng người. Mỗi vấn đề – mỗi bài học sẽ xảy tới với người đủ sức để đối diện và vượt qua nó. Những mệt mỏi và cạn kiệt nhất, có thể chính là lúc mà bạn đang “leo dốc”, đang trở thành phiên bản tốt hơn của ngày hôm qua. Bước ra khỏi vùng an toàn của bản thân có thể khiến bạn bất an, nhưng thử thách có thể cho bạn cơ hội để làm những điều tuyệt vời ngoài sức tưởng tượng.
Không có điều gì là mãi mãi
Cơn mưa to tới mấy rồi cũng sẽ tạnh. Vết thương rồi cũng đến lúc liền da. Sau đêm tối là bình minh ló rạng, đó là quy luật đã diễn ra mỗi ngày. Đừng vì một phút nản lòng mà nghĩ rằng màn đêm là mãi mãi.
Không có gì là mãi mãi. Bạn giống như mặt trời còn những điều không như ý cũng giống như những đám mây vờn quanh. Đôi lúc, những đám mây sẽ che khuất mặt trời. Nhưng đừng lo lắng quá lâu, những đám mây đến rồi lại đi như một quy luật vô thường, điều gì rồi cũng sẽ qua cả thôi!
Đau khổ là một phần của sự trưởng thành
Mọi việc xuất hiện đều có lý do của nó. Một chuyện tình khép lại trong đau khổ có thể bởi cuộc đời muốn bạn “học kỹ” bài học về yêu bản thân và tin tưởng vào giá trị của chính mình trước khi yêu thương người khác. Hãy từng bước đi qua nỗi đau nhưng đừng khi nào quên những điều bạn học từ vết thương đó. Có hai loại nỗi đau: nỗi đau khiến bạn héo mòn và nỗi đau khiến bạn mạnh mẽ hơn. Thay vì gặm nhấm đau khổ và từ chối yêu, từ chối làm, từ chối tiến tới, sao chúng ta không đón nhận nỗi đau như một người bạn và học cách trưởng thành hơn?
Cẩm Mịch