Có một người từng hỏi Chí Hồ: “Điều gì khiến một người trưởng thành?”. Câu trả lời khiến nhiều người gật gù nhất là: “Hãy từ bỏ những xích mích nội tâm, hạ thấp danh tiếng và chấp nhận sự vô thường”.
Trong giai đoạn đầu trưởng thành, chúng ta thường quan tâm đến ý kiến của người khác, trau chuốt khía cạnh của mình để được người khác công nhận hoặc dùng hành vi khoa trương, cường điệu để thu hút sự chú ý của người khác. Do đó chúng ta khó tránh khỏi cảm xúc bất ổn và lo lắng về được và mất.
Khi chúng ta dần dần trưởng thành và trở nên mạnh mẽ hơn từ bên trong, chúng ta sẽ không còn bận tâm đến sự phán xét và đánh giá của thế giới bên ngoài nữa mà thay vào đó bình tĩnh chấp nhận và khẳng định bản thân. Đồng thời chúng ta sẽ theo đuổi giá trị nội tâm của chính mình theo tốc độ của riêng mình.
“Cái mà nhiều người gọi là trưởng thành chỉ là nó đã bị phong tục bào mòn, trở nên trần tục và thực dụng, đó không phải là trưởng thành.
Sự trưởng thành thực sự sẽ không làm mất đi cá tính độc đáo của một người mà có thể là con người thật của một người đồng thời biết cách hòa hợp với thế giới và đạt được cả thu hoạch tinh thần và vật chất”, một người từng nói.
Vì vậy, dấu hiệu của một người trưởng thành là ít bạo dạn và điềm tĩnh hơn.
Bình tĩnh kiểm soát cảm xúc của mình
Khi còn trẻ, con người khó tránh khỏi vui mừng, không buồn giấu giếm sự tức giận, thậm chí xô xát, tranh cãi. Cảm xúc thực ra là một cảm giác bình thường đối với chúng ta, dù vui hay đau đớn thì chúng đều là một phần quan trọng của cuộc sống. Tuy không thể tránh được nhưng có thể kiểm soát được và chỉ bằng cách này, cuộc sống và công việc mới có thể phát triển theo hướng mà bạn mong đợi.
Trong “Tiểu sử Dương Giang” có viết rằng: Trong thời kỳ hỗn loạn đó, Yang Jiang vừa kết thúc cuộc sống ở nông thôn và trở về Bắc Kinh, cô bị đối xử tệ, không có thu nhập. Không thể tiếp tục công việc viết lách yêu thích của mình, cô được giao nhiệm vụ dọn dẹp nhà vệ sinh công cộng. Vì đã lâu không có ai dọn dẹp nên nơi đây bẩn thỉu và đầy ruồi, ai cũng vội vã bịt mũi ra vào. Yang Jiang xuất thân từ một gia đình nổi tiếng, dù cuộc sống ở nông thôn khó khăn nhưng cô chưa bao giờ tủi nhục đến thế. Dù vậy, cô vẫn tự chế những dụng cụ lau chùi để cọ nhà vệ sinh.
Sau này, khi có người nhắc tới chuyện vừa qua, người ta hỏi cô lúc đó có tức giận không. Cô ấy nói rằng cô ấy dùng nó làm phòng học, nghĩ rằng sau khi dọn dẹp xong có thể trốn vào đó và đọc sách. Khi bạn nghĩ về nó theo cách này, không có gì phải tức giận cả. Thế mới biết con người có thể bị chính mình đánh bại và trước hết họ bị đánh bại bởi chính cảm xúc của mình.
Ji Xianlin từng nói: “Nếu một người có thể quản lý tốt cảm xúc của mình và tiêu hóa nỗi buồn cũng như niềm vui, người đó chắc chắn sẽ đạt được mức độ hoàn hảo nhất định ngay cả khi trải qua thăng trầm, sóng gió”.
Kiên nhẫn với mục tiêu dài
Những người trưởng thành không còn giống như những thanh thiếu niên nóng lòng muốn tuyên bố lời nói và hành động của mình với cả thế giới. Không quan tâm đến cái được và mất nhất thời, người trưởng thành đều lặng lẽ kiên nhẫn chờ thời cơ chín muối mới thể hiện bản thân.
“Những điều đó trong triều đại nhà Minh” là cuốn tiểu thuyết lịch sử vô cùng nổi tiếng của nhà văn Shi Yue. Shi Yue yêu thích lịch sử từ khi còn nhỏ nhưng hầu hết sách lịch sử đều nhàm chán và khó đọc, ông hy vọng có thể dùng cách riêng của mình để viết nên những cuốn sách lịch sử được nhiều người yêu mến, đón nhận. Vì vậy, ông bắt đầu đăng nhiều truyện ngắn về lịch sử nhà Minh trên diễn đàn. Để làm được điều này ông gần như từ bỏ mọi thú vui giải trí và viết 4 đến 6 tiếng mỗi ngày.
Bài viết của ông ấy rất hóm hỉnh và hài hước, chỉ trong vài tháng đã vượt quá một triệu lượt xem nhưng phải mất ba năm để viết từ đầu đến cuối. Trong khoảng thời gian này, mặc dù nhận về một số ý kiến trái chiều nhưng ông không dừng lại, vấn tiếp tục theo đuổi công việc, đam mê của mình.
Mãi cho đến khi được một nhà xuất bản phát hiện, “Những điều đó ở thời nhà Minh” mới trở nên phổ biến. Nói về thành công, ông hài hước: “Có những người tài năng hơn tôi, làm việc chăm chỉ hơn tôi nhưng không thể tồn tại được”.
Cuộc sống giống như một ván cờ, mỗi bước đi đều có cái được và mất, nếu bạn không giới hạn tầm nhìn của mình vào hiện tại, bạn sẽ không bị thu hút bởi những cám dỗ hiện tại, cũng như không bị đánh bại bởi những thất bại và khó khăn ngắn hạn.
Hay như bộ phim tài liệu “Free Rock Climbing”. Nhân vật nam chính Alex yêu thích leo núi từ khi còn nhỏ và trở thành vận động viên leo núi chuyên nghiệp. Từ năm 2009, anh đã mơ ước một ngày nào đó được leo núi El Capitan bằng tay không. El Capitan là “con đường cực đoan” trong ngành, ngọn núi gần như bằng phẳng, vì vậy nơi đây còn là “thánh địa” mà vô số nhà leo núi muốn chinh phục.
Người leo núi cuối cùng phải mất 19 ngày để lên đến đỉnh núi bằng các biện pháp bảo vệ, bạn có thể tưởng tượng việc Alex tự mình leo lên núi đã khó khăn như thế nào, anh ấy đã chuẩn bị cho việc này suốt 10 năm. Để tăng cường sức mạnh cho cánh tay và ngón tay, anh tập “treo ngón tay vào tường” mỗi ngày. Ban ngày anh thử nhiều con đường khác nhau và tập trung chinh phục những vùng khó, ban đêm anh luyện tập đi luyện lại những chi tiết đã được điều chỉnh. Cuối cùng, anh chinh phục El Caption trong 3 giờ 56 phút.
“Nhân dân nhật báo” từng có một bình luận đáng suy ngẫm: “Nếu một người làm những gì mình nên làm và nỗ lực hết mình thì sẽ có thành công và hạnh phúc cũng sẽ có trong đó”. Người trưởng thành tin chắc rằng mục tiêu dài hạn sẽ mang lại thành quả lớn hơn và không từ bỏ khi gặp khó khăn nhất thời.
Trưởng thành là một quá trình thầm lặng
Ginsburg là nữ thẩm phán Do Thái đầu tiên của Tòa án Tối cao Hoa Kỳ. Trong thời đại mà phụ nữ bị gạt ra ngoài lề xã hội và bị phân biệt đối xử, cô đã tốt nghiệp đại học loại xuất sắc và được nhận vào Trường Luật Harvard cùng chồng.
Tuy nhiên, khi đứa con được hai tuổi, chồng cô bất ngờ được chẩn đoán mắc bệnh ung thư. Nếu là người bình thường, có lẽ tâm lý của cô đã suy sụp từ lâu nhưng cô chỉ âm thầm chăm sóc, đồng hành cùng chồng cho đến khi anh đánh bại được bệnh tật. Sau đó, cô cống hiến hết tâm huyết cho nghề nghiệp, tích cực tham gia tranh cử vào Tòa án Tối cao và trở thành thẩm phán do Clinton đích thân tiến cử.
Đối với mỗi người trưởng thành, việc đạt được thành tựu bản thân là một quá trình thầm lặng. Như nhà văn Chai Jing đã viết: “Đằng sau nụ cười là một tâm hồn nghiến răng nghiến lợi.”
Zeng Guofan, vị quan nổi tiếng của Trung Quốc vào cuối thời nhà Thanh cũng là tấm gương lớn. Zeng Guofan sinh ra ở nông thôn, phải đến Bắc Kinh và nhìn ra thế giới, anh mới nhận ra mình kém cỏi đến mức nào. Vì vậy, ông quyết định trở thành một “nhà hiền triết” lập đức, lập công và tạo dựng danh tiếng. Ông biết mình còn nhiều khuyết điểm như hẹp hòi, nóng nảy, kiêu ngạo… nên quyết định thay đổi tất cả để chấn chỉnh bản thân. Nhưng nó thường chỉ kéo dài vài ngày rồi ông bỏ cuộc.
Cuối cùng ông đưa ra một lịch trình cụ thể. Để đạt được mục tiêu, ông đã soạn ra 12 bài học bắt buộc mỗi ngày và viết nhật ký hàng ngày để ghi lại lời nói và việc làm của mình. Ngay cả một ý nghĩ nhỏ nhất về “sự vô đạo đức” cũng sẽ được ghi vào nhật ký để ngẫm lại khi có cơ hội. Nhờ sự quyết tâm, ông đã thay đổi được bản thân.
Mỗi người trưởng thành sẽ chủ động khám phá và hoàn thiện bản thân, bởi ở thời đại nào chỉ những người cố gắng, kiên trì mới gặt hái được quả ngọt. Nhà văn Martin từng nói: “Người mạnh mẽ nào cũng phải nghiến răng trải qua một khoảng thời gian không có ai giúp đỡ, không có ai nâng đỡ, không có ai cầu cứu. Nếu không làm được thì hãy cầu xin sự thương xót, điều này là cái hố không đáy của bạn”.
Trưởng thành là một quá trình không ngừng khám phá bản thân, hoàn thiện bản thân và đạt được chính mình. Trong quá trình này, chúng ta phải kiềm chế cảm xúc của mình và bình tĩnh đối mặt với những khó khăn, thử thách.
Chi (Tổng hợp)
Ảnh: Sưu tầm