Death’s Game (Trò chơi tử thần) là một web-series dựa trên webtoon cùng tên, đang làm mưa làm gió trong cộng đồng mê phim vì nội dung độc đáo và ý nghĩa nhân văn sâu sắc. Bộ phim kể câu chuyện về Choi Yi Jae (Seo In Guk), một anh chàng xui rủi với chuỗi thất bại liên hoàn, thất nghiệp suốt 7 năm và đã tìm đến cái chết để giải thoát. Anh đã cố thoát khỏi địa ngục trần gian, nhưng sau khi chết anh ta mới biết thế nào là địa ngục thật sự. Anh ta được Thần Chết (Park So Dam) cho tái sinh 12 lần trong thân phận của 12 người sắp chết, như mình hình phạt cho tội “Anh đã tìm đến tôi trước khi tôi tìm đến anh.” Thử thách của anh ta là phải tìm cách sống sót trong những kiếp sống đó và không được tự tử hay giết người. Nếu thất bại trong cả 12 thử thách, anh ta sẽ phải xuống địa ngục.
Không có cuộc đời nào hoàn hảo
Yi Jae đã tái sinh vào nhiều kiếp sống với những thân phận, độ tuổi, nghề nghiệp khác nhau. Khi thì là con trai nhà tài phiệt, lúc lại là kẻ vô gia cư, khi thì là kẻ vào tù ra tội, lúc lại là cảnh sát, khi thì là người đàn ông trung niên, lúc lại là em bé mới vài tháng tuổi.
Ở mỗi kiếp sống, Yi Jae lại phải đối mặt với những khó khăn khác nhau, không có cuộc đời nào là hoàn hảo. Ở kiếp là con trai tài phiệt thì anh phải đối mặt với cảnh anh em tương tàn và gặp tai nạn máy bay. Ở kiếp nam sinh thì anh bị bạn học bắt nạt, anh đã dùng kế đáp trả nhưng vẫn chết vì bị bạn học trả thù. Ở kiếp người mẫu, tưởng như anh có cuộc sống êm đềm, khi có cả sắc đẹp và tiền bạc, nhưng cuối cùng vẫn bị một chiếc xe điên tông trúng khi đang đứng nói chuyện với bạn trên vỉa hè. Ở kiếp người đàn ông trung niên, tưởng như người đó có mọi thứ mà Yi Jae khao khát, từ một công việc đến một gia đình hạnh phúc. Nhưng mọi thứ đều có thể thay đổi, ở tuổi ngoài 40, ông ta bị sa thải, gia đình cũng tan vỡ khiến ông ta rơi vào tuyệt vọng. Yi Jae lại đối mặt với lựa chọn của mình một lần nữa, đó là tự tử.
Ở những kiếp đầu tiên Yi Jae mất mạng khá sớm. Càng trôi lăn qua nhiều kiếp đời, con người mới thấm những bài học của mình và có vẻ “khôn” ra. Nhưng có vẻ Yi Jae vẫn đề cao cái trí của mình quá mà chưa nhận ra bài học thật sự của mình. Sau mỗi ván “game over”, Yi Jae vẫn cho rằng mình thua vì thiếu khôn ngoan, và rằng mình sẽ rút kinh nghiệm ở ván tiếp theo.
Nhưng game của Thần Chết chưa bao giờ là dễ, con người khôn ngoan đến mấy cũng không lại với Trời. Nỗi đau cả về thể chất và tinh thần sau kiếp sống đều được nhân lên, những cái chết cũng đến một cách rất khó lường. Để rồi Yi Jae đã nhận ra nỗi đau tột cùng là gì.
Sống một cuộc đời trong sợ hãi thì đâu thể gọi là sống
Yi Jae đã quá tuyệt vọng và quyết định bồng bột trong một thời khắc tăm tối của cuộc đời. Chỉ có cô bạn gái Ji Su là thấu hiểu và đồng cảm với anh: “Anh ấy sống quá khó khăn và chẳng có ai để dựa vào cả, vậy nên anh ấy mới rời đi. Dù anh ấy có trở lại dưới thân phận một người khác, thì anh ấy vẫn luôn phải sống trong sợ hãi mà. Sống một cuộc đời trong sợ hãi thì đâu thể gọi là sống.”
Đây chính là chìa khóa để Yi Jae nhận ra thế nào mới là sống một cách đúng nghĩa.
“Không thể nói mình đang sống khi bản thân có quá nhiều nỗi sợ. Những kẻ nhát gan như tôi đã sống một cuộc đời đầy nỗi sợ, nỗi sợ rằng người khác sẽ không công nhận mình. Nỗi sợ bản thân sẽ thua kém và nỗi sợ bị từ chối. Tôi đã đặt dấu chấm cho cuộc đời mình chỉ vì nỗi sợ trước khi cuộc đời nở hoa.”
Con người không nhìn thấy tương lai, không biết điều gì đang chờ đợi mình phía trước, vì thế họ sợ hãi. Họ nghĩ chết là hết, chết là chấm dứt cuộc đời khó khăn, bất hạnh này mà không biết rằng chết cũng chính là sự bắt đầu và thử thách sẽ càng khó hơn gấp bội.
Con người hạnh phúc nhất khi được sống là chính mình
Yi Jae từng cho rằng mình sống vô nghĩa mà không biết bản thân anh có ý nghĩa thế nào với mẹ và bạn gái, những người thương yêu anh. Chính anh đã động viên cô ấy theo đuổi ước mơ. Chỉ cần bạn có tồn tại trên đời, tức là bạn có ý nghĩa với cuộc đời của ai đó
Lần đầu tiên Yi Jae nhận ra, chết không đáng sợ bằng mất đi người mình thương yêu. Yi Jae đã nghĩ mình biết rất rõ về mẹ, nhưng thật ra anh chẳng biết gì cả. “Mẹ cũng từng đi qua đường hầm sâu thẳm và tối tăm như tôi. Nhưng mẹ chưa bao giờ từ bỏ.”
Yi Jae đã trôi lăn qua 12 kiếp đời chỉ để nhận ra bài học lớn nhất của mình. Trong những kiếp sống đầu tiên sau khi tái sinh, Yi Jae thua cuộc nhanh chóng. Sự thiếu trải nghiệm và bị cuốn theo tham, sân, si khiến con người chết nhanh hơn. Và rồi, “tên ích kỷ đến nỗi không bao giờ có thể nghĩ đến nỗi đau của người khác” như Yi Jae cũng đã dần được thức tỉnh nhờ những ký ức về những người anh yêu thương. Chỉ tình thương mới có thể thức tỉnh nhân tính và tội lỗi của con người.
Từ những cái chết vô nghĩa, Yi Jae đã biết hy sinh bản thân mình vì người khác, biết trả thù bằng luật pháp và khiến sự hy sinh của mình trở nên oanh liệt trong kiếp sống cảnh sát. Nhưng sau tất cả những vẻ vang, tự hào đó thì “Anh là ai?”
Con người chỉ hạnh phúc khi được sống là chính mình. Khi họ không hạnh phúc, thì bất cứ nơi nào cũng là địa ngục. Yi Jae đã vô tình nhận ra khi anh ngừng tranh đấu là lúc anh có cửa để vượt qua thử thách của Thần Chết và biết cúi đầu xin một cơ hội được sống là chính mình.
“Chỉ khi chết tôi mới biết rằng cuộc sống là một cơ hội. Và tất cả những gì tôi cho là nỗi đau của cuộc sống, chỉ là một phần của cuộc đời. Một ngày trong lành, một ngày mưa bão, một ngày giông gió. Tất cả những ngày đó ghép lại thành một cuộc đời.”
I Am NGA