Đêm hôm kia một chị đồng nghiệp cũ gọi điện cho tôi và kể về cuộc hôn nhân hai năm của chị. Chị năm nay 33 tuổi, đã bị gia đình giục kết hôn từ lúc mới tốt nghiệp đại học, đến tuổi tam tuần thì chấp nhận lên xe hoa với đối tượng mà cha mẹ lựa chọn. Chồng hơn chị hai tuổi, có công việc ổn định, ngoại hình sáng sủa và quan trọng hơn cả là anh ấy yêu chị. Tôi còn nhớ vào ngày đi ăn cỗ cưới tôi đã nghĩ rằng chị là người con gái hạnh phúc nhất trần đời.
Nhưng sau một thời gian, chị liên lạc với tôi và kể về những vấn đề trong hôn nhân của mình. Thì ra chị phát hiện chồng đang nuôi bồ nhí bên ngoài, chị nói trong nước mắt rằng cảm thấy hối hận vì năm ấy đã thuận theo cha mẹ mà lấy người chồng hiện giờ.
Những lời tâm sự của chị khiến tôi không khỏi nghĩ đến vấn đề mà hầu hết các cô gái tuổi đôi mươi đều đã và đang phải đối mặt: Có phải cứ “đến tuổi” là phải lập gia đình?
Lấy người yêu mình, đừng lấy người mình yêu?
Tôi vẫn còn nhớ lời mẹ tôi thường nói khi tôi còn là một nữ sinh cấp 3: Sau này cứ kiếm được anh nào yêu mình là ổn.
Mẹ ít khi đề cập đến chuyện liệu tôi có yêu người đó hay không. Tôi nghĩ rằng trong cuộc sống cũng có rất nhiều cô gái giống mình: luôn được khuyên hãy tìm một chàng trai yêu cô ấy, còn bản thân có yêu anh ta không thì dường như lại là vấn đề không quan trọng. Đây là suy nghĩ phổ biến trong xã hội đến mức đã được đúc kết thành câu răn dạy: “Hãy lấy người yêu bạn chứ đừng lấy người bạn yêu.”
Lý lẽ này không khó hiểu, nhưng có phải áp vào trường hợp nào cũng chính xác?
Chị đồng nghiệp của tôi kể, chị không oán hận vì chồng ngoại tình, có trách thì phải trách bản thân chị trước tiên. Vì chị không hề yêu anh ấy, năm ấy chị đồng ý lời cầu hôn chỉ vì sự thúc giục của gia đình và cũng bởi vì anh yêu chị. Nhưng cuộc sống hôn nhân mà không được vun vén bởi hai bên thì khó mà êm ấm. Chị nói dù đã rất cố gắng nhưng không tài nào hứng thú được với những cuộc trò chuyện với anh, thậm chí có thời gian chỉ nhìn mặt chồng thôi cũng đã thấy phiền. Việc đó khiến lâu dần chồng chị sinh ra chán nản và đi tìm thú vui bên ngoài.
Quả thực, không phải lửa cứ gần rơm thì lâu ngày sẽ bén. Không giống bạn bè xã giao thi thoảng liên lạc là đã có thể duy trì mối quan hệ, hôn nhân đòi hỏi cả sự gần gũi về thể xác lẫn tâm hồn. Làm sao bạn có thể chung sống cả đời với một người mà bạn không thấy vui vẻ khi ở cùng? Người không phù hợp thì có dùng cách nào cũng chỉ đem về sự miễn cưỡng mà thôi. “Ép duyên” chỉ khiến hai người cùng mệt mỏi.
Bạn bình đẳng với tất cả mọi người, vì sao đàn ông có quyền cưới người họ yêu còn lựa chọn của phụ nữ thì lại bị giới hạn? Đừng bao giờ coi nhẹ cảm xúc của bản thân. Bạn có quyền mong mỏi một cuộc hôn nhân mà bạn và người ấy đều dành tình cảm cho nhau.
Hôn nhân không phải canh bạc, bạn hoàn toàn có quyền lựa chọn hạnh phúc
Có lẽ mọi cô gái đều đã quá quen với câu “Phụ nữ hơn nhau ở tấm chồng”. Câu này có thể đúng vào ngày xưa nhưng trong thế kỷ 21 thì đã không còn phù hợp. Giá trị của phụ nữ không nằm ở người đàn ông và cuộc hôn nhân của họ cũng không phải một canh bạc. Nếu có so sánh thì câu ấy nên là: Phụ nữ hơn nhau ở bản lĩnh chọn chồng. Vì để làm được điều đó, mỗi cô gái phải tự xây dựng cho mình những giá trị xứng đáng để có tư cách tìm hiểu và chọn lựa những người đàn ông tốt.
Cuộc đời của mình thì phải do mình định đoạt. “Hôn nhân là canh bạc” chỉ xảy ra khi phụ nữ không thiếu bản lĩnh và sự tự chủ để xây dựng cuộc đời mình.
Mỗi người có một cuộc đời khác nhau
Có một câu đùa mà hẳn ai sử dụng mạng xã hội đều đã từng thấy qua: Nếu nói con gái đến tuổi phải kết hôn, chẳng lẽ người già đến tuổi thì cũng phải chết sao?
“Đến tuổi” là một khái niệm mơ hồ. Mỗi người sinh ra trên đời đều có một múi giờ riêng. Bạn là ai hay bạn muốn gì chỉ có bạn mới biết. Người khác có thể cho bạn lời khuyên nhưng xét cho cùng chúng đều xuất phát từ trải nghiệm của họ mà không phải bạn. Như câu chuyện của chị đồng nghiệp tôi, chị đã sống theo múi giờ của cha mẹ chị, kết quả là nhận về cuộc hôn nhân không hạnh phúc.
Người ngoài hay phàn nàn con gái ba mươi mà còn độc thân là “ế”, là “hết đát”, nhưng họ đâu biết trước lúc kết hôn trông chị vẫn như con gái hai mươi, còn sau khi trải qua cuộc đời được sắp đặt, đôi mắt chị không còn tỏa sáng và nụ cười hiếm khi nở trên môi?
Vậy nên mỗi cô gái hãy tự xây dựng cho mình những giá trị riêng, một bản lĩnh thật mạnh mẽ để quyết định cuộc đời của bản thân. Phụ nữ có thể lấy chồng “muộn” theo tiêu chuẩn của xã hội, nhưng đừng bao giờ nhắm mắt giao phó phần đời còn lại cho một người đàn ông không do mình lựa chọn.
Vivian
Ảnh: Sưu tầm