Trong thời đại hiện nay, khái niệm “chữa lành” trở nên rất phổ biến, đặc biệt là trong giới trẻ và tôi không phải là ngoại lệ. Có nhiều nguyên nhân, nhiều điều khó hiểu và nhiều tổn thương, là những lý do khiến chúng ta cần phải tìm kiếm sự chữa lành. Tuy nhiên, liệu những tổn thương và khó khăn đó có đủ nghiêm trọng để đòi hỏi quá trình chữa lành hay không, đó là một điều tôi không dám khẳng định.
Ở tuổi 30, tôi tự tin khẳng định mình đã trải qua đủ nhiều trải nghiệm. Từ cuộc sống hàng ngày đến mối quan hệ tình cảm và những mối quan hệ phức tạp khác, mọi thứ đều là một phần của cuộc sống. Trong đó, những câu hỏi về hôn nhân, việc “Khi nào kết hôn?” hay “Khi nào lấy chồng?” là những thách thức mà tôi cảm thấy mệt mỏi nhất. Tuy nhiên, điều này không làm tôi tự ti hay có suy nghĩ tiêu cực về hôn nhân.
Tôi luôn tin rằng chỉ có chính chúng ta mới có thể tự chữa lành cho bản thân mình. Có một câu tôi rất ưa thích: “Thừa nhận rằng độc thân rất ngầu nhưng tôi không tin tất cả những người độc thân đều cảm thấy ngầu.” Nhiều người tự tạo lên hình ảnh “cool” cho bản thân nhưng thực tế họ đang tránh một điều gì đó.
Nói trung thực, không có cuộc hôn nhân nào là hoàn mỹ trên thế giới này. Do đó, nếu bạn thực sự yêu một người, hãy dũng cảm và kết hôn. Hôn nhân chắc chắn sẽ đối mặt với thử thách và đau khổ nhưng chỉ khi đối mặt và vượt qua được những khó khăn đó, cuộc sống hôn nhân mới thực sự trở nên ý nghĩa và bền vững. Kết hôn với người mình yêu thích chỉ là bước khởi đầu, còn cuộc sống chung mới là thử thách quan trọng để cuộc tình trở nên vững bền và sâu sắc.
Yêu một người giống như tình yêu với biển cả. Bạn có thể ngắm nhìn nó, trải qua những thăng trầm, nhưng không bao giờ có thể thực sự sở hữu nó. Vậy thì làm sao để chấp nhận điều này?
Đối với tôi, việc sống chung với người yêu trong quãng đời còn lại mới thực sự là nguồn động viên và niềm tin vào cuộc sống. Đó chính là nơi tìm thấy đủ sức mạnh để đối mặt với những khó khăn. Hôn nhân không bao giờ là một dòng thẳng. Cãi nhau không có nghĩa là hết yêu. Sau mỗi cuộc cãi, chúng ta có cơ hội để tự chỉnh lý bản thân và nhìn nhận cơ hội để sửa chữa và phát triển.
Ở tuổi 30, tôi hiểu được một đạo lý: Độc thân có thể mang lại sự thoải mái, nhưng không nên tự cho rằng đó là cách ngầu nhất. Nếu bạn không muốn kết hôn, hoàn toàn không vấn đề. Hãy tập trung vào việc xây dựng một tương lai mà bạn sẽ hạnh phúc, sống thoải mái khi già. Điều này có thể bao gồm việc kiếm tiền, tự tạo niềm vui và biết cách sống sao cho thoải mái nhất. Chỉ khi thực hiện điều này, chúng ta mới thấy giá trị và lan tỏa ánh sáng tích cực cho mọi người xung quanh.
Vì vậy, hãy trang bị cho bản thân những công cụ tinh thần để đối mặt với cảm xúc tiêu cực. Điều này không cần phức tạp, chỉ cần coi nó là những thứ không đáng quan tâm trong cuộc sống. Đồng thời, hãy buông bỏ quá khứ và quên đi những đau khổ.
Tập luyện để khỏe mạnh, dạo bộ ngắm biển, nấu ăn, xem phim… là những cách giúp bạn bận rộn, không có thời gian để suy nghĩ lung tung. Hãy mở cửa trái tim cho những người mới: hoạt bát, dũng cảm, nhiệt huyết với cuộc sống hơn.
Không cần phải hoàn hảo, chỉ cần vui vẻ và sống một cuộc đời ý nghĩa nhất!
Khánh Chi (Tổng hợp)